The Lunacy Of Rebuilding In Disaster-Prone Areas

22 Trần Quốc Toản, Phường Võ Thị Sáu, Quận 3, Tp.HCM
Tiêu điểm
Tin tức: BÀI PHÁT BIỂU CỦA THỦ TƯỚNG ISRAEL - Benjamin Netanyahu Thư Giản: Nhớ mưa Sài Gòn... Tiền Tệ : Lượng tiền ngân hàng cho vay vượt huy động Tin tức: Cải cách thể chế nhìn từ cuốn sách “Vì sao các quốc gia thất bại” BĐS: TP.HCM dự kiến không cho phân lô bán nền tại các huyện ngoại thành Tin tức: Bên trong đơn vị UAV mật của Ukraine chuyên tấn công vào lãnh thổ Nga CN & MT: It’s Time To Give Up Hope For A Better Climate & Get Heroic VH & TG: 'Nexus’ - lược sử về những mạng lưới thông tin của loài người Tin tức: Thủ tướng chỉ rõ 2 điểm nghẽn lớn ở Đồng bằng sông Cửu Long Tin tức: China’s Real Economic Crisis Tin tức: KHỦNG HOẢNG TÀI CHÍNH ,KINH TẾ HAY KHỦNG KHOẢNG CƠ CẤU TOÀN DIỆN VH & TG: Ông Donald Trump, voi và nước xáo CN & MT: ChatGPT: ẢO VỌNG TOÀN NĂNG VÀ TƯƠNG LAI TOÀN TRỊ CN & MT: The planet endures its hottest summer on record — for the second straight year BĐS: Thị trường bất động sản sẽ phục hồi trong giai đoạn 2024 - 2027 CN & MT: AI – nỗi sợ của ‘dân văn phòng’ VH & TG: The Precondition For Global Cooperation VH & TG: Trung Quốc: trẻ thất nghiệp, già lo âu BĐS: Nhiều doanh nghiệp bất động sản đã vượt qua giai đoạn ‘sinh - tử’ CN & MT: Chăm lo nền móng VH & TG: Việt Nam có thể trở thành một trong cửu bá trong thế giới đa cực vào năm 2025 BĐS: Loạt mặt bằng vị trí 'vàng' TP HCM ế khách thuê nhiều năm BĐS: Tiến sĩ Lê Xuân Nghĩa: Tôi mua nhà năm 1990 hết 56 triệu đồng, bây giờ người ta gạ 20 tỷ đồng mà bà xã không chịu bán Thư Giản: Viết cho ngày doanh nhân 13/10 CN & MT: AI Is The Way Out Of Low Growth And Inflation CN & MT: Viễn cảnh 'hàng tỉ người giả' đáng sợ tạo ra nhờ AI VH & TG: Loài người trở nên thông minh như thế nào? Tin tức: Sử gia Harari: Hướng đi của nhân loại đang được quyết định tại Ukraina CN & MT: The Human Cost Of Our AI-Driven Future CN & MT: Việt Nam và Đông Nam Á sẽ hứng chịu mưa lớn bất thường vào cuối năm 2024 do La Nina BĐS: Bức tranh tín dụng bất động sản giai đoạn 2011-2022 Tin tức: Nobel kinh tế 2024 và bài học về thể chế cho Việt Nam CN & MT: Jensen Huang khen Elon Musk siêu phàm CN & MT: Bước tiếp theo cho tên lửa Starship của Elon Musk là gì? CN & MT: Dữ liệu vệ tinh vẽ nên bức tranh tổng thể về biến đổi khí hậu CN & MT: El Nino: Hồi chuông báo tử đe dọa nhân loại đã điểm Tin tức: Việt Nam có quyền lực như thế nào tại châu Á-Thái Bình Dương? CN & MT: Thủy lợi mang lại no ấm cho nông dân Tây Ninh Tin tức: Giải Nobel Kinh tế 2024 CN & MT: Châu thổ đang chìm: vấn nạn nan giải Tin tức: 7-Eleven đóng cửa 444 chi nhánh: Chuyện gì đang xảy ra với chuỗi siêu thị tiện lợi lớn nhất thế giới? Tin tức: Người nhập cư vào TP.HCM giảm mạnh, 'thủ phủ nhà trọ' thưa vắng người thuê Tin tức: Xe điện: Thêm một thảm bại của mô hình ‘chủ nghĩa tư bản nhà nước’ tại Trung Quốc SK & Đời Sống: Nền kinh tế cho người già SK & Đời Sống: Sôi động cuộc đua tìm phương thuốc kéo dài tuổi thọ BĐS: Sau hơn 1 tháng triển khai luật mới: Vẫn nhiều vướng mắc về đất đai BĐS: Shophouse ế ẩm, đóng cửa hàng loạt BĐS: Tiêu điều mặt bằng cho thuê tại TP. HCM BĐS: Giá thuê mặt bằng trung tâm quá cao, người kinh doanh rút về vùng ven TP.HCM Chứng khoán: La Nina hoạt động mạnh từ tháng 8, mưa nhiều chưa từng có, cổ phiếu ngành điện ra sao? BĐS: SO SÁNH TỒN KHO BẤT ĐỘNG SẢN 2015-2022. 10 ông lớn địa ốc tồn kho hơn 40 nghìn tỷ 62015 30.6.2015 BĐS: Những vùng tối của khủng hoảng nhà ở BĐS: Loạt doanh nghiệp bất động sản phát hành trái phiếu trở lại BĐS: TS. Cấn Văn Lực: “Ai làm bất động sản ở phân khúc nhà phố thương mại thì cần phải quan sát để cơ cấu lại” BĐS: 1 tỷ USD vốn FDI vào nhà đất: Trung Quốc, Nhật Bản, Malaysia... dẫn đầu làn sóng M&A : Nếu không sửa luật, dự án bất động sản sẽ tắc trong 10 năm tới Tin tức: Thời khắc đen tối nhất của Ukraine Tin tức: 3 quyết sách chiến lược để biến Việt Nam thành ‘con hổ kinh tế’ châu Á Tin tức: Đánh thuế bất động sản phải nghiên cứu kỹ, đừng xa rời thực tế Tin tức: Chân dung Blackstone – ‘Gã khổng lồ’ quản lý hơn 1.000 tỷ USD muốn đẩy mạnh đầu tư vào Việt Nam VH & TG: SMARTPHONE VÀ TÔI VH & TG: TÂM LINH VÀ MÊ TÍN VH & TG: Cận cảnh không gian sống của Elon Musk: Người giàu nhất thế giới ở “phòng đóng hộp” 37m2, nội thất tiện nghi kém xa nhà của nhiều người Thư Giản: Mùa nước tràn đồng VH & TG: Vùng Scandinavia, bao gồm các quốc gia như Thụy Điển, Na Uy và Đan Mạch (có thể bao gồm Phần Lan, Iceland) VH & TG: South Korea wakes up to the next K-wave: The 'silver economy' VH & TG: Lý Quang Diệu viết về những ngày cuối đời VH & TG: Bài của Tướng Trì Hạo Điền về mộng bá chủ thế giới của người Hán Tạp chí Các vấn đề chiến lược, Ấn Độ, 15/4/2009 VH & TG: Reagan đã không thắng trong Chiến tranh Lạnh như nhiều người nghĩ Thư Giản: BÍ QUYẾT SỐNG NHẸ NHÀNG  Tiền Tệ : KINH TẾ HOA KỲ NHẬT BẢN VÀ ANH TUẦN NÀY ( 16- 25/9/2024) SẼ ẢNH HƯỞNG ĐẾN THẾ GIỚI VH & TG: Thân phận phụ nữ ở Ấn Độ: Những gánh nặng kinh hoàng BĐS: Thử suy nghĩ BÀI HỌC TỪ TRUNG QUỐC CHO THỊ TRƯỜNG BẤT ĐỘNG SẢN VIỆT NAM....2024 Thư Giản: 5 câu chuyện Đại chiến lược của Thế giới 2020-2035. VH & TG: Hoàng đế diệt Phật bị quả báo bi thảm: Bài học lịch sử cho nhân loại ngày nay Tiền Tệ : NHNN điều chỉnh room tín dụng: Nhà băng nào hưởng lợi? Thư Giản: Thời kỳ thoái đã bắt đầu từ lâu - Dự báo 60 năm phần 2 Thư Giản: Dự báo 60 năm đầu thế kỷ 21 và hướng đến thế kỷ 22 Chứng khoán: Thời hoàng kim của chứng khoán Việt Nam 2007 Chứng khoán: “Đỉnh và đáy” cũng như “đêm với ngày”: Nhà đầu tư lão làng Charlie Munger tiết lộ triết lý đầu tư chưa khi nào lỗi thời để gặt hái thành công VH & TG: Đại tác giả KIM DUNG NÓI GÌ VỀ KINH PHẬT CHỮ HÁN ? VH & TG: Chuyến thăm lịch sử của Đặng Tiểu Bình và nước đi giúp Trung Quốc “lột xác”, vượt qua láng giềng đáng gờm Thư Giản: Hạn hán lớn nhất thời cổ đại, hoàng đế xin mưa và phép màu khiến muôn dân kinh ngạc VH & TG: Nhân loại trước ngã ba đường? Tiền Tệ : Cơ hội từ khủng hoảng 2008 Tiền Tệ : Tại sao Mỹ sẽ thắng trong cuộc Chiến tranh tiền tệ? Tiền Tệ : Giải bài toán nợ xấu ngân hàng tăng SK & Đời Sống: Sự thật về người đàn ông sống lâu nhất Trung Quốc, thọ xuyên 3 thế kỷ nhờ 1 thần chú ai cũng dễ dàng làm được SK & Đời Sống: 'Chẳng ai muốn chuyển ra Bình Chánh khi công việc còn trong quận 1' Chứng khoán: Thị trường chứng khoán Mỹ chìm trong sắc đỏ trong ngày Thứ hai đầu tuần SK & Đời Sống: Giới nhà giàu Việt chọn môi trường sống “giàu có trong thầm lặng” Chứng khoán: Chứng khoán bay mất 50 điểm, rúng động thị trường 200 tỷ USD SK & Đời Sống: Người già nông thôn – đường dài lệ thuộc con cháu Thư Giản: MỘT VÀI SỰ THẬT VỀ NHỮNG THỜI KỲ KHÓ KHĂN! SK & Đời Sống: Thành phố lớn nhất Việt Nam có hơn 1 triệu người cao tuổi, già hoá dân số nhanh, tuổi thọ trung bình 76,5 tuổi SK & Đời Sống: Đưa cây vào nhà, chăm chúng như con SK & Đời Sống: Phục hưng hành lang thiên nhiên - kinh tế - nhân văn dọc sông Sài Gòn SK & Đời Sống: Nghiên cứu khoa học: Sống gần gũi với thiên nhiên giúp chống lại bệnh tật, tốt cho tâm lý, kéo dài tuổi thọ! Thư Giản: NGHỊCH LÝ KHÔNG THỂ "NGƯỢC ĐỜI" HƠN CỦA NGƯỜI HIỆN ĐẠI Tin tức: CÁI GIÁ CỦA CHIẾN TRANH 2024 BĐS: Thời điểm vàng cho bất động sản hậu khủng hoảng CN & MT: Dự báo của Yuval Noal Harari về những biến đổi chính trị - xã hội trong thời đại số và những giải pháp cho xã hội tương lai CN & MT: Neuromorphic supercomputer aims for human brain scale BĐS: Doanh nghiệp trả mặt bằng hàng loạt BĐS: Mặt bằng 'bình dân' ở TP.HCM: Giảm giá phân nửa, giảm tiền cọc vẫn bỏ trống BĐS: Sóng 'tháo chạy' khỏi mặt bằng tiền tỷ khu vực trung tâm giờ ra sao? CN & MT: Trí tuệ nhân tạo đang thay đổi ngành bán lẻ Tin tức: Hệ lụy gì từ cuộc chiến mới ở Trung Đông? BĐS: Dấu ấn bất động sản quý 3: Những "đốm sáng" trong khó khăn Tin tức: Thế giới bắt đầu thời kỳ cấu trúc lại trật tư thế giới The World Begins to Reorder Itself Tin tức: IMF: Triển vọng kinh tế thế giới mấy năm tới chỉ ở “hạng xoàng” BĐS: Chuyên gia nêu rõ khó khăn lớn nhất của thị trường bất động sản hiện nay Tin tức: Nền kinh tế toàn cầu ra sao khi phải đối mặt với cuộc khủng hoảng mới trong cuộc chiến Israel-Gaza? Tin tức: Xung đột Israel - Hamas: Người ra mặt và kẻ giấu mặt CN & MT: Nếu Trái đất nóng hơn 2,5 độ so với thời tiền công nghiệp, ĐBSCL sẽ gặp nguy cơ Tin tức: Tỉ phú israel có con gái bị Hamas giết! : Vòm sắt - hệ thống đánh chặn tên lửa thành công hơn 90% của Israel? Tin tức: Thế giới đối mặt cùng lúc 5 căn nguyên của thảm họa và nguy cơ Thế chiến III CN & MT: Toyota chứng minh cho cả thế giới thấy 'không vội làm xe điện' là đúng: 1 startup làm 9 năm vẫn lỗ, càng bán càng không có lãi
Bài viết
The Lunacy Of Rebuilding In Disaster-Prone Areas

    Why do we keep rebuilding (and subsidizing) areas that are all but certain to flood again, to burn again, to fall into the ocean? It’s time to rethink climate adaptation, with retreat as the first step.

    In the months after Hurricane Katrina, New Orleans proposed a flood control program unlike any other in U.S. history. Developed by the Bring New Orleans Back Commission, a diverse group of stakeholders appointed by the mayor, the resulting plan called for large parts of the city to be converted from longstanding residential zones to floodable parks. Released to the public in the form of a map, large green circles were positioned over neighborhoods where owners would be forced into buyouts. These were some of the most historic districts in a very historic city — the Lower Ninth Ward, St. Claude, Gentilly — and almost exclusively in majority Black and marginalized neighborhoods.

    Christened in the press as the “Green Dot” map, the proposal ranks among the most profoundly unsuccessful plans ever issued by a municipal body and would never be put to a vote in the city council. But it would give life to an idea that has only grown more compelling in the subsequent decades: We cannot engineer our way out of climate change; retreat is inevitable — and not just in coastal cities.

    The Green Dot map’s remarkably brief tenure can be attributed in part to its proponents’ failure to adhere to the most basic rule of community planning: Never designate the where before building support for the what. It is possible that a proposal pairing the creation of floodable space somewhere in New Orleans, alongside the offer of generous and non-compulsory property buyouts, could have engendered community support — indeed, more than a decade after the city’s almost complete inundation, space for a large floodable park was assembled from publicly acquired land in Gentilly.

    But because the commission launched into climate adaptation with a list of neighborhoods to be condemned, an opposing army immediately assembled. Today, the Green Dot map endures only as a precisely-how-not-to-do-it example in urban planning textbooks and, until recently, as a small but popular French brasserie situated in one of the neighborhoods targeted for abandonment: the Green Dot Cafe (4.6 stars).

    “Retreat is inevitable — and not just in coastal cities.”

    Almost 20 years after the devastation of Katrina, neither New Orleans nor the United States national government has developed a policy framework for planned retreat. Much of New Orleans recovered and even thrived in that time, but some neighborhoods today are characterized more by land vacancy than occupation and often lack the most basic of community amenities: schools for neighborhood children, markets and restaurants within walking distance, churches and other community institutions.

    Most importantly, enshrining a “right to return” everywhere in post-Katrina New Orleans resulted in a greater resilience to flood risk almost nowhere. The most serious risk confronting residents today is not a levee-topping storm surge but a bowl-filling deluge. New Orleans now floods annually from heavy storm events that overwhelm the drainage network of a city that sits at a lower elevation than the water that surrounds it. A more extensive network of floodable parks is arguably the most effective strategy to prevent regular flooding of streets, homes and businesses, but there is no plan yet in place to bring this outcome about, even in low-lying areas that remain largely depopulated.

    New Orleans is not unique in the extreme risk of climate change it confronts. All major cities are now at an elevated risk of three climate impacts for which they are largely unprepared: extreme flooding, extreme drought and extreme heat. This is not a future risk but one that is daily unfolding across the U.S.

    In the Southwest, rising temperatures are fueling elevated rates of evaporation and years of drought, forcing a growing number of communities to rely on the regular delivery of drinking water; in the Midwest, the intensity of heat and humidity may soon render basic municipal services, such as garbage collection, too hazardous to operate during heat waves; along the east coast, high tides pull oceanside homes into the sea in calm weather. To watch a video of barrier island homes breaking up and falling into the Atlantic is — for me, at least — to experience initially a sense of awe at the destructive potential of a gradual but incessantly rising ocean. The emotion that lingers, however, is not one of wonder but of shame.

    Only the most scientifically and institutionally incapable of societies would experience such impacts from annual weather events that can be forecast years in advance. Perhaps more than the most violent of storms, it is the slowest-moving climate impacts that are most clarifying: The era of retreat is underway. It is an era for which we find ourselves remarkably unprepared.

    Our governmental programs for managing a rising risk of flooding assume three principal forms:

    1. Engineered infrastructure to divert large quantities of rainfall and contain rising bodies of water;
    2. Emergency response protocols for evacuation and post-event recovery when those systems are overwhelmed; and
    3. Federally subsidized insurance and loan programs for assisting homeowners in rebuilding.

    None of these is designed to relocate residents and property outside of high-hazard zones in advance of extreme weather events. Indeed, they make retreat less likely.

    Homeowners residing outside of federally designated high-risk flood zones assume urban drainage systems and levees will prevent flooding, despite the fact that an estimated 40% of all claims made under the National Flood Insurance Program involved homes situated outside of these zones. The availability of federal assistance to rebuild, even for property owners in floodplains who elect to not carry flood insurance, enables residents to remain within increasingly hazardous zones for which no private insurance company would issue a policy.

    The combined result is a steadily rising level of risk that is rooted as much in institutional negligence as in rapidly changing environmental conditions. Were it the stated aim of the U.S. government to maximize the human and economic toll of climate change on its citizens, its policy framework may not look much different from our current array of disaster response programs.

    As I write, tens of thousands of property owners are rebuilding and repairing homes, frequently with public dollars, across an expansive area of Florida that was inundated by Hurricane Ian in 2022. A large percentage of these homes were previously rebuilt following one or more of the 10 hurricanes that have blown through southwest Florida since their initial construction — again, frequently with public dollars. It is a statistical certainty that many will again require governmental assistance for rebuilding in the coming years.

    Were each of these homes required to carry a commercially available flood insurance policy, it is likely not one would be rebuilt — the risk of future flood or wind damage during the standard period of a mortgage is rated at 100%. But with few prohibitions on where homes can be constructed along the Florida coast and the policy commitment of the federal government to provide disaster recovery funds independent of projected climate risk, the debris fields of Florida’s next hurricane are at this moment being populated.

    As high-risk climate zones expand, other national governments are restructuring programs for disaster recovery. Commencing in the 1990s, the Netherlands — a country perhaps more at risk to sea level rise than any non-island nation — undertook a program at sharp odds with the U.S. approach to managing climate risk. Rather than raise and reinforce levee systems along rising water bodies, as has been the strategy in post-Katrina New Orleans, the Dutch have pulled their levees back along several urban rivers, requiring homes and businesses in the restored natural floodways to be relocated to higher ground.

    “The debris fields of Florida’s next hurricane are at this moment being populated.”

    The compensation offered is generous and, in some instances, complete neighborhoods have been relocated. But the property buyouts are mandatory; residents must move. Known as the “Room for the River” program, the Dutch approach is a process of planned retreat in advance of the next flooding event; it enhances the long-term welfare of both the relocated property owners and the (far more numerous) people living adjacent to the expanded floodway. The Dutch do not enshrine for their citizens a right of return. What they do enshrine is a right of resilience.

    For anyone uncomfortable with the compulsory relocation of residents and business owners from high-risk climate zones, consider what the Canadian province of Quebec did in the aftermath of destructive flooding events in 2017 and 2019 along the Ottawa River. During these floods, a large number of properties in Gatineau flooded twice; after the second inundation, the provincial government predicated disaster relief funds on a requirement that homeowners either use the money to relocate out of the expanding flood zone or, for those choosing to rebuild, consent to a permanent prohibition on any future public relief funds for both present and future property owners.

    This “one-and-done” approach to disaster funds in the most hazardous areas alters the usual calculus of property owners considering a buyout option. Those choosing to remain in a high-risk climate zone must contemplate a diminished future resale value should they elect to rebuild. In contrast to post-Ian Florida, a decision to rebuild in the expanded floodplain of the Ottawa River is a decision perhaps to never sell a property that can neither be insured nor receive public disaster funds for future rebuilding.

    Whatever the mechanism of retreat — mandatory (Dutch) or quasi-compulsory (Canadian) — success should be gauged in whether vulnerable residents are relocated outside of zones certain to flood again and whether contiguous land is amassed to enhance the resilience of the larger urban population. To justify the substantial public investment needed to acquire property in zones all but certain to flood again, to burn again, to fall into the ocean, the acquired land must be actively managed to mitigate climate threats.

    A key distinction between these and the U.S. approach to disaster response is that retreat is understood to be fundamentally a process of land assembly rather than one of land abandonment. The Dutch and the Canadians are not fleeing — they are staying. Retreat is the mode of remaining.

    Retreat as a process of land abandonment has its roots in the earliest policy documents on climate adaptation. In the first assessment report of the Intergovernmental Panel on Climate Change (IPCC) in 1990, retreat was identified as one of three options for climate adaptation and defined as the “abandonment of land structures in vulnerable areas and resettlement of inhabitants.” No mention is made in the report of repurposing abandoned land for enhanced climate resilience, and this omission persists into contemporary U.S. programs focused on climate adaptation.

    “Were it the stated aim of the U.S. government to maximize the human and economic toll of climate change on its citizens, its policy framework may not look much different from our current array of disaster response programs.”

    In contrast to the IPCC formulation, which addresses retreat as the first of three options, the U.S. Environmental Protection Agency positions retreat as the last of three possible actions, following the installation of flood defenses without relocation (protection) and retrofitting development to allow for periodic flooding (accommodation). If the most basic aims of climate adaptation are to protect vulnerable populations in advance of the next destructive event and to minimize the number of households ultimately displaced, our retreat-last approach in New Orleans, the Florida coast and, to varying degrees, all over the U.S., is failing on both fronts.

    The mindset that positions retreat as abandonment is sustained by an idea that remains central to our national identity. Fueled by a vast expanse of appropriated land and a limitless cache of cheap energy, the American project of the last two centuries has largely centered on a process of continuous land development. Initially in the form of a westward migration and more recently in the form of sprawling urbanization, the most essential engine of American growth remains rooted in an ongoing process of spatial expansion.

    Now imperiled by too much water along its coasts and too little within its interior, the American frontier is for the first time contracting. Neither our national identity nor our governing institutions have yet reconciled with the inevitability of a spatial retrenchment. But it is in retrenchment that we may find a new unifying project — particularly in our cities.

    The great urban challenge of our time is not simply climate change — it is how to tackle the multi-generational problems of social justice, affordable housing, meaningful employment and other dimensions of community well-being within the context of a rapidly changing climate. Rebuilding our cities, rendered imperative by a delayed response to climate change, will require a radically altered approach to managing flooding, to lessening heat exposure and to coping with drought — and it will require, for all of these purposes, a physical restructuring of our urban landscapes.

    Moving forward, every building and land parcel will need to absorb a large fraction of the rainwater it receives, expand green cover for climate regulation and be integrated into a far more decentralized system of power generation and use. This adaptive rebuilding project cannot be separated from other longstanding urban challenges of equal import; it is a central mechanism through which expansive affordable housing, long-delayed environmental justice and a broader community revitalization can be realized. In this sense, the path forward is not to be found in climate adaptation but rather in an adaptive urbanism.

    Retreat is the essential catalyst of adaptive urbanism; it is a process through which threatened or underutilized urban land is repurposed for enhanced climate, social and economic resilience. Such a movement is beginning to take shape in large cities worldwide. In Denmark, shipping containers are converted into affordable, amphibious housing. There and elsewhere, new floating communities expanding into the underutilized slips of deindustrializing dockyards offer a way to decouple life from land ownership — and they are perfectly positioned to harness cheap solar energy.

    “The Dutch do not enshrine for their citizens a right of return. What they do enshrine is a right of resilience.”

    Other forms of amphibious housing constructed in expanding floodplains can rise and fall with periodic flooding, reimagining otherwise hazardous flood zones for low-cost housing. More than 10,000 floating homes are now in place in the Netherlands alone; the oldest have now successfully weathered more than 20 years of climate-intensified storm events.

    In New York, as much as 50 miles of parking lanes have been converted to “parklets” and “streeteries” — gathering and dining spaces that have expanded from sidewalks into the street itself, reclaiming a small fraction of the vast amount of Manhattan’s land area that is set aside for vehicles. Better still would be if the parking lanes were removed entirely and replaced with an integrated network of bioswales (green areas along roadways for rainwater collection), bike lanes and outdoor dining spaces.

    A larger-scale vision of adaptive urbanism includes repurposing surface parking lots and one-story buildings for multistory affordable housing integrated with rooftop renewable energy and stormwater collection. A recent analysis found that redeveloping underutilized land across New York could provide affordable housing to more than a million residents. Virtually all of these building sites are presently occupied by surface paving or low-rise buildings, so a rebuilding process aimed at addressing the city’s affordability crisis could be equally productive in lessening flood, heat and drought risk if designed for these purposes.

    In New York and other cities, the where of climate adaptation is again equal in importance to the what. Through its highly ambitious campaign to add a million trees to the city’s canopy that began in 2007 — a campaign undertaken, in large part, to lessen heat exposure and flood risk — New York directed more than 80% of the new trees to neighborhoods already well endowed with public greenspace at the expense of lower-income and more racially diverse areas in which parks development has been underfunded. Moving forward, the opposite imperative should guide public investment in adaptive urbanism, with the most climate-vulnerable zones prioritized in time and proportion of funding — a principle I refer to as “least-first.”

    The essential lesson from experiments in Copenhagen, Amsterdam, New York and a growing number of cities is that retreat is more than a process of retrenchment. One of an array of terms unhelpfully framing climate change as a mode of warfare, retreat can also be understood as a mode of transformation. Derived from the Latin infinitive retrahere, to retreat is to “pull back”; the old French word treat, derived from the same Latin root, translates as “deal with.”

    Climate change is not a battle to win or lose but a dynamic set of environmental conditions that we now must deal with. Planned retreat can be both a process for relocating the most vulnerable out of harm’s way and of leveraging publicly acquired land for a greater urban resilience — one directed toward adaptive infrastructure and societal need. It is not overly ambitious to suggest that we can make our cities more resilient by making them more equitable, more beautiful and more tethered to their underlying ecology; the earliest experiments make this obvious.

    Retreat, when framed as transformation, is not the end of the American frontier but its much-needed reimagining. The initial step is to make room for a broader resilience. To remain, we must first retreat.

    BY BRIAN STONE JR - NoemaMag

    THỐNG KÊ TRUY CẬP
    • Đang online 154
    • Truy cập tuần 1269
    • Truy cập tháng 2148
    • Tổng truy cập 147571