Dưới đây là một số dự báo về sự phân hóa này.
Phân Hóa Quan Điểm Về Biến Đổi Khí Hậu
Trong giai đoạn 2026-2028, sự phân hóa về biến đổi khí hậu ở Mỹ, đặc biệt trong giới tinh hoa, có thể tiếp tục diễn ra theo các chiều hướng sau:
* Sự phân cực chính trị: Biến đổi khí hậu sẽ tiếp tục là một chủ đề phân cực sâu sắc giữa hai đảng chính trị lớn của Mỹ. Đảng Dân chủ sẽ tiếp tục thúc đẩy các chính sách xanh, đầu tư vào năng lượng tái tạo và đặt ra các mục tiêu giảm phát thải. Ngược lại, Đảng Cộng hòa có thể tiếp tục phản đối các quy định quá khắt khe, ưu tiên lợi ích kinh tế ngắn hạn và bảo vệ ngành công nghiệp nhiên liệu hóa thạch.
* Kinh tế và công nghệ: Các nhà tài phiệt và giới tinh hoa công nghệ có thể tiếp tục phân chia thành hai nhóm chính:
* Nhóm ủng hộ giải pháp thị trường: Nhóm này tin rằng công nghệ và đổi mới sáng tạo, được thúc đẩy bởi thị trường tự do, là chìa khóa để giải quyết biến đổi khí hậu. Họ sẽ đầu tư vào các công nghệ mới như năng lượng hạt nhân thế hệ tiếp theo, thu giữ carbon (carbon capture) và địa kỹ thuật (geoengineering), thay vì phụ thuộc vào các chính sách của chính phủ.
* Nhóm ủng hộ giải pháp quy định: Nhóm này cho rằng thị trường tự do không thể tự giải quyết vấn đề biến đổi khí hậu một cách hiệu quả và nhanh chóng. Họ sẽ ủng hộ các chính sách mạnh mẽ từ chính phủ, bao gồm thuế carbon, các quy định chặt chẽ hơn và trợ cấp cho các dự án năng lượng xanh.
Trách Nhiệm Với Các Nước Nghèo
Sự vô trách nhiệm với các quốc gia dễ bị tổn thương nhất do biến đổi khí hậu có thể tiếp tục gia tăng, đặc biệt là trong bối cảnh các cuộc khủng hoảng toàn cầu khác.
* Trách nhiệm tài chính: Vấn đề tài chính cho các nước nghèo (còn gọi là "tổn thất và thiệt hại" - loss and damage) sẽ là một điểm nóng. Trong khi các nước nghèo yêu cầu bồi thường và hỗ trợ tài chính để đối phó với hậu quả của biến đổi khí hậu, nhiều thành viên trong giới tinh hoa Mỹ, đặc biệt là những người theo chủ nghĩa bảo thủ, sẽ phản đối việc chi trả số tiền lớn. Họ có thể lập luận rằng Mỹ đã có những đóng góp đáng kể và rằng các nước đang phát triển cũng phải chịu trách nhiệm.
* "Tách biệt trách nhiệm": Một số người có thể tách biệt trách nhiệm nội bộ của Mỹ khỏi trách nhiệm toàn cầu. Họ sẽ tập trung vào việc bảo vệ lợi ích kinh tế và an ninh của Mỹ trước, sau đó mới xem xét đến việc hỗ trợ các nước khác. Sự gia tăng của chủ nghĩa bảo hộ và "chủ nghĩa dân tộc khí hậu" (climate nationalism) có thể khiến các quốc gia phát triển, bao gồm cả Mỹ, trở nên ích kỷ hơn và ít sẵn sàng chia sẻ gánh nặng.
Tóm lại, trong giai đoạn 2026-2028, sự phân cực trong giới tinh hoa Mỹ về biến đổi khí hậu sẽ không có dấu hiệu giảm bớt mà thậm chí còn có thể trở nên sâu sắc hơn. Sự phân hóa này không chỉ giữa hai đảng chính trị mà còn ngay trong giới tinh hoa giàu có, với những quan điểm khác nhau về vai trò của chính phủ và thị trường. Đồng thời, thái độ vô trách nhiệm với các nước nghèo có thể gia tăng, khi các lợi ích quốc gia được đặt lên hàng đầu trong bối cảnh các cuộc khủng hoảng toàn cầu đang diễn ra.