Tài chính khí hậu cần gì ?
Để ngăn chặn thảm họa biến đổi khí hậu và đẩy nhanh quá trình chuyển đổi toàn cầu sang nền kinh tế bằng 0, các nhà hoạch định chính sách và chủ sở hữu tài sản cần khẩn cấp suy nghĩ lại về cách chúng ta phân bổ vốn trên quy mô lớn. Điều quan trọng là phát triển các công cụ tài chính mới có lợi nhuận, có tính thanh khoản cao và dễ dàng tiếp cận đối với người tiết kiệm và nhà đầu tư trên toàn cầu. roubini181 NEW YORK –
Khi chúng ta chuyển từ Tuần lễ Khí hậu của Liên hợp quốc sang COP28 ở Dubai vào cuối năm nay, chúng ta phải dừng việc “tẩy xanh” và “tẩy xanh” và bắt đầu suy nghĩ về các công cụ cho phép khu vực tư nhân và các nhà đầu tư tư nhân đổ thêm vốn vào khí hậu khả năng phục hồi và phát triển bền vững. Mặc dù khu vực công có vai trò quan trọng trong vấn đề này nhưng các giải pháp có thể mở rộng đòi hỏi sự cam kết đáng kể về nguồn lực của khu vực tư nhân. Với tình trạng biến đổi khí hậu đang tàn phá cả các nước nghèo và nước giàu, việc giải phóng nguồn vốn phần lớn chưa được khai thác này đã trở thành một ưu tiên cấp bách. Tuy nhiên, trong tình hình hiện tại, nhiều nhà đầu tư liên kết các khoản đầu tư lấy khí hậu làm trung tâm với “tác động xã hội” và giảm lợi nhuận. Mặc dù các nhà đầu tư tinh vi có phương tiện để triển khai vốn của họ một cách có lợi cho quá trình khử cacbon, chuyển đổi năng lượng và các lĩnh vực khác liên quan đến khí hậu, nhưng những khoản đầu tư như vậy có xu hướng kém thanh khoản. Chúng vẫn nằm trong các quỹ cổ phần tư nhân và do đó không thể tiếp cận được đối với các nhà đầu tư và người tiết kiệm thông thường, những người dễ bị ảnh hưởng nhiều nhất bởi tình trạng mất an ninh lương thực, nước và năng lượng do khí hậu gây ra. Giải pháp là tạo ra các khoản đầu tư vào khí hậu mang lại lợi nhuận, thanh khoản và dễ tiếp cận cho tất cả mọi người. COP28 mang đến cơ hội suy nghĩ lại cách chúng tôi cung cấp các giải pháp thị trường như vậy và cách chúng tôi có thể khai thác đổi mới kỹ thuật số để mở rộng quy mô các mô hình đầy hứa hẹn. Để huy động vốn trên quy mô lớn, chúng ta phải huy động tiền tiết kiệm toàn cầu của các nhà đầu tư cá nhân cũng như các tổ chức như quỹ hưu trí, công ty bảo hiểm và quỹ quốc gia. Đa dạng hóa rủi ro có thể đạt được thông qua các công cụ bán lẻ thân thiện, thanh khoản, dễ tiếp cận như quỹ giao dịch trao đổi (ETF).
Cách hợp lý để xây dựng một chiến lược đầu tư có lợi nhuận, lâu dài, phù hợp với khí hậu và có thể tiếp cận rộng rãi là phát triển danh mục tài sản đa dạng hỗ trợ trực tiếp hoặc gián tiếp cho việc tài trợ khí hậu. Đối với các nhà đầu tư có tầm nhìn dài hạn, danh mục đầu tư đáp ứng các yêu cầu này phải bao gồm ba loại tài sản chính. Đầu tiên là bất động sản và cơ sở hạ tầng có khả năng chống chọi với khí hậu - nghĩa là tài sản ở những khu vực địa lý ổn định, chịu được thời tiết và ít bị ảnh hưởng bởi khí hậu. Định giá bất động sản và cơ sở hạ tầng ở những khu vực như vậy dự kiến sẽ tăng giá đáng kể nhờ sự chuyển dịch dân số từ các khu vực có rủi ro cao trên khắp Nam bán cầu sang các cộng đồng kiên cường hơn ở Bắc Mỹ, Bắc Âu Á và một số khu vực địa lý chọn lọc ở miền Nam toàn cầu. Các quỹ tín thác đầu tư bất động sản (REIT) được lựa chọn cẩn thận và tiếp xúc với các dự án phát triển lĩnh vực xanh thông qua ETF là hai cách để đảm bảo lợi nhuận đáng tin cậy từ các nỗ lực thích ứng với khí hậu. Và như một phần thưởng bổ sung, những khoản đầu tư như vậy mang lại lợi ích kinh tế và xã hội rộng lớn hơn, bao gồm tăng trưởng năng suất, tạo việc làm và cung cấp việc làm và nhà ở cho người dân di cư.
Thành phần thứ hai là hàng hóa xanh. Quá trình chuyển đổi có trật tự sang một tương lai có khả năng phục hồi cao hơn đòi hỏi phải đầu tư lớn không chỉ vào tài sản năng lượng, thực phẩm và nước mà còn cả kim loại và khoáng sản quan trọng được sử dụng trong năng lượng tái tạo và xe điện (EV). Chúng bao gồm các mặt hàng như đậu nành, lúa mì, đồng, các nguyên tố đất hiếm, coban, lithium, v.v.
Để tránh “lạm phát xanh” (lạm phát do nỗ lực khử cacbon) và tắc nghẽn nguồn cung, chúng ta cần khẩn trương thúc đẩy sản xuất và giảm chi phí để đảm bảo những mặt hàng này. Cuối cùng, một danh mục đầu tư phù hợp với khí hậu hợp lý nên bao gồm các tài sản cung cấp hàng rào chống lại lạm phát và rủi ro kinh tế địa lý, chẳng hạn như trái phiếu chính phủ ngắn hạn và có chỉ số lạm phát và vàng. Mối tương quan nghịch giữa những tài sản này và các khoản đầu tư liên quan đến khí hậu khác không chỉ mang lại thêm sự ổn định mà còn mang lại tính thanh khoản và độ biến động thấp để đáp ứng nhu cầu của nhiều nhà đầu tư cá nhân, người nghỉ hưu và người tiết kiệm. Và một lần nữa, còn có một phần thưởng bổ sung: đầu tư nhiều hơn vào các tài sản quốc gia có khả năng chống lạm phát sẽ cho phép các chính phủ làm nhiều hơn để tài trợ cho quá trình chuyển đổi xanh. Để đạt được tác động tối đa, các công cụ đầu tư khí hậu này phải được cung cấp cho nhà đầu tư trung bình với các điều kiện thanh khoản, chi phí thấp.
Mặc dù ETF có thể trợ giúp nhưng không phải ai cũng có tài khoản môi giới hoặc thậm chí là tài khoản ngân hàng. Chúng ta có xu hướng bỏ qua những nhóm dân số không có tài khoản ngân hàng ở Nam bán cầu, cũng như thế hệ trẻ mà tài sản kỹ thuật số có thể hấp dẫn hơn.
Theo Ngân hàng Thế giới, 1,4 tỷ người trưởng thành trên toàn cầu không sử dụng dịch vụ ngân hàng và tỷ lệ dân số không sử dụng dịch vụ ngân hàng vượt quá 50% ở một số quốc gia Trung Đông, Châu Á và Châu Phi với dân số trẻ (“bản địa kỹ thuật số”) lớn hơn.
To prevent catastrophic climate change and accelerate the global transition to a net-zero economy, policymakers and asset owners urgently need to rethink how we channel capital at scale. The key is to develop new financial instruments that are profitable, liquid, and easily accessible to savers and investors globally.
NEW YORK – As we move from UN Climate Week to COP28 in Dubai later this year, we must stop the “greenwishing” and “greenwashing” and start thinking about the instruments that will enable the private sector and private investors to channel more capital toward climate resilience and sustainable development. While the public sector has an important role to play in this respect, scalable solutions require significant commitments of private-sector resources. With climate change already wreaking havoc on poor and rich countries alike, unlocking this largely untapped pool of capital has become an urgent priority.
Yet as matters stand, many investors associate climate-centric investments with “social impact” and reduced profitability. While sophisticated investors have the means to deploy their capital profitably toward decarbonization, the energy transition, and other climate-related sectors, such investments tend to be illiquid. They remain tightly wound up in private-equity funds, and thus inaccessible to the ordinary investors and savers who are most exposed to climate-driven food, water, and energy insecurity.
The solution is to create climate investments that are profitable, liquid, and accessible to all. COP28 offers an opportunity to rethink how we deliver such market solutions, and how we can harness digital innovation to scale up promising models. To mobilize capital at scale, we must draw on the global savings of individual investors as well as institutions such as pension funds, insurers, and sovereign funds. Risk diversification can be achieved through retail-friendly, liquid, easily accessible instruments such as exchange-traded funds (ETFs).
The sensible way to construct a profitable, long-term, climate-aligned, widely accessible investment strategy is to develop a diversified portfolio of assets that directly or indirectly support climate financing. For investors with a long-term horizon, a portfolio that meets these requirements should be composed of three main asset types.
The first is climate-resilient real estate and infrastructure – meaning assets in weather-proof, stable geographies that have low climate exposure. Real-estate and infrastructure valuations in such regions are poised to appreciate significantly on the back of population shifts from high-risk areas across the Southern Hemisphere to more resilient communities in North America, Northern Eurasia, and select geographies in the Global South.
Carefully selected Real Estate Investment Trusts (REITs) and exposure to greenfield developments through ETFs are two ways to secure reliable returns from climate-adaptation efforts. And as an added bonus, such investments offer broader economic and societal benefits, including productivity growth, job creation, and the provision of employment and housing for migrating populations.
The second component is green commodities. An orderly transition to a more resilient future requires massive investments not only in energy, food, and water assets, but also in the metals and critical minerals used in renewable energy and electric vehicles (EVs). These include commodities such as soy, wheat, copper, rare-earth elements, cobalt, lithium, and so forth. To avoid “greenflation” (inflation caused by decarbonization efforts) and supply bottlenecks, we urgently need to boost production and lower the cost of securing these commodities.
Finally, a sensible climate-aligned portfolio should include assets that provide a hedge against inflation and geo-economic risks, such as short-term and inflation-indexed sovereign bonds and gold. Not only does the negative correlation between these assets and other climate-related investments offer extra ballast, but it also provides liquidity and low volatility to meet the needs of many individual investors, pensioners, and savers. And again, there is an added bonus: greater investments in inflation-proof sovereign assets will allow governments to do more to finance the green transition.
To achieve maximum impact, these climate-investment instruments must be made available to the average investor on liquid, low-cost terms. While ETFs can help, not everyone has a brokerage account, or even a bank account. We tend to overlook the unbanked populations of the Global South, as well as the younger generations for whom digital assets may be more appealing. According to the World Bank, 1.4 billion adults are unbanked globally, and the share of the unbanked population exceeds 50% in several Middle Eastern, Asian, and African countries with larger youth (“digital native”) populations.
Owing to these factors, we will need to come up with a digital, tokenized representation of all the aforementioned climate-investment solutions, both to achieve global scale and to protect those most at risk of climate change and fiat currency debasement. But digital assets can offer a viable solution only if they are backed by real-world physical and financial assets. Mitigating speculation risks and preserving liquidity during crises is crucial to ensure that these do not become yet another form of fundamentally worthless crypto vaporware.
To build climate-resilient communities, encourage cross-border public-private partnerships, secure critical green supplies, and accommodate climate-driven population shifts around the world, policymakers and asset owners urgently need to rethink how we channel capital at scale. With climate-driven costs escalating rapidly, innovation (both technological and financial) remains the most powerful tool at our disposal. With COP28 approaching, there is no more time for temporizing and empty green-wishing.
By NOURIEL ROUBINI