Nền kinh tế Trung Quốc đang bước vào một sự chuyển biến mang tính lịch sử khi tình trạng suy thoái đầu tư ngày càng trở nên rõ nét. Trong năm nay, đầu tư vào 3 lĩnh vực trụ cột gồm sản xuất, cơ sở hạ tầng và bất động sản được dự báo sẽ đồng loạt suy giảm. Đây được xem là một bước ngoặt đáng chú ý đối với nền kinh tế từng định hình lại trật tự toàn cầu bằng nhiều thập kỷ tăng trưởng dựa vào vốn

Quỹ đạo đảo chiều
Trong suốt 3 thập niên qua, khi Trung Quốc vươn lên thành một cường quốc kinh tế, đầu tư gần như luôn tăng đều qua từng năm. Nhưng quỹ đạo đó đang đảo chiều. Năm nay, lần đầu tiên kể từ cuối những năm 1980, đầu tư vào các tài sản cố định như nhà máy mới, hạ tầng công cộng và nhà ở được dự báo sẽ giảm, mở ra một kỷ nguyên thận trọng hơn đối với nền kinh tế lớn thứ hai thế giới.
Sự thay đổi này cũng phát đi tín hiệu rằng đầu tư vào Trung Quốc không còn là “canh bạc chắc thắng”, ngay cả khi Bắc Kinh vẫn thể hiện sự tự tin với mục tiêu tăng trưởng kinh tế khoảng 5%. Tuy nhiên, sự sụt giảm đầu tư lần này lại đặt ra nhiều câu hỏi hơn là mang đến những câu trả lời rõ ràng.
Cuộc khủng hoảng bất động sản kéo dài suốt 5 năm qua chưa có dấu hiệu kết thúc, đã làm suy yếu nghiêm trọng một trong những trụ cột quan trọng nhất của nền kinh tế.
Các chính quyền địa phương, vốn phụ thuộc lớn vào doanh thu từ đất đai, nay rơi vào tình trạng thiếu hụt ngân sách do thị trường nhà đất lao dốc, khiến họ không còn khả năng đẩy mạnh chi tiêu cho hạ tầng như trong những giai đoạn suy thoái trước đây.
Cùng lúc đó, việc Bắc Kinh siết chặt cạnh tranh không lành mạnh trong lĩnh vực sản xuất cũng làm giảm động lực đầu tư mở rộng công suất.
Theo số liệu từ tháng 1 đến tháng 10, chỉ số đầu tư tài sản cố định, thước đo tổng quát cho hoạt động đầu tư, đã giảm 1,7% so với cùng kỳ năm trước. Đà suy giảm bắt đầu từ nửa cuối năm và tăng tốc mạnh trong tháng 10, khi mức giảm lên tới hai chữ số. Các nhà phân tích cho rằng xu hướng này nhiều khả năng tiếp diễn trong tháng 11, với dữ liệu dự kiến được công bố vào đầu tuần tới.
Đáng chú ý, cả ba cấu phần chính của đầu tư gồm bất động sản, cơ sở hạ tầng và sản xuất đều đang suy giảm cùng lúc. Trong quá khứ, sự đi xuống của một lĩnh vực thường được bù đắp bằng sự gia tăng chi tiêu ở lĩnh vực khác. Việc cả ba trụ cột cùng giảm là hiện tượng hiếm gặp.
Thông thường, chính phủ Trung Quốc sẽ can thiệp bằng cách hỗ trợ thị trường bất động sản hoặc mở rộng chi tiêu hạ tầng. Nhưng năm nay, Bắc Kinh tỏ ra dè dặt hơn trong việc tung ra các biện pháp kích thích mạnh tay.
“Đây là một sự thay đổi có ý nghĩa lịch sử. Đó là một phong cách điều hành kinh tế khác trong ngắn hạn”, bà Dan Wang, Giám đốc phụ trách Trung Quốc tại Eurasia Group, nhận định.
Theo bà Wang, cách tiếp cận thận trọng này cho thấy giới lãnh đạo Trung Quốc tin tưởng vào vai trò dẫn dắt của xuất khẩu. Đây là yếu tố đã giúp nước này đạt thặng dư thương mại kỷ lục, bất chấp xu hướng bảo hộ gia tăng và những lo ngại toàn cầu về làn sóng hàng hóa giá rẻ từ Trung Quốc tràn ngập thị trường quốc tế.
Thay vì tiếp tục bơm tiền vào nền kinh tế thông qua các dự án sân bay, đường sắt cao tốc, đường cao tốc hay cầu cống, các chính quyền địa phương đang chủ động kìm hãm chi tiêu. Trong lĩnh vực bất động sản, đến nay vẫn chưa xuất hiện một gói cứu trợ toàn ngành hay một kế hoạch tổng thể nhằm khôi phục niềm tin và thúc đẩy đầu tư.
Tình trạng “khát vốn” đang bộc lộ rõ nét trong các phòng họp của China Vanke. Đây vốn là một trong những tập đoàn bất động sản lớn nhất Trung Quốc nhưng hiện đứng trước nguy cơ sụp đổ tài chính.
Không đủ khả năng trả nợ, Vanke phải dựa vào cổ đông lớn nhất là Shenzhen Metro, một doanh nghiệp nhà nước, để đáp ứng các nghĩa vụ tài chính. Tuy nhiên, tháng trước, lần đầu tiên công ty này đề nghị các trái chủ hoãn trả nợ, cho thấy sự hỗ trợ từ nhà nước có thể đã chạm ngưỡng. Một số khoản nợ lớn sẽ đến hạn trong thời gian rất gần, buộc Vanke phải tìm kiếm sự chấp thuận từ các chủ nợ để trì hoãn thanh toán.
Sự lao dốc của đầu tư cũng bắt đầu khiến giới chức Trung Quốc lo ngại. Vấn đề này đã được liệt kê là ưu tiên chính sách cho năm 2026 trong kế hoạch do nhà lãnh đạo tối cao Trung Quốc Tập Cận Bình công bố gần đây.
Những bất ổn kéo dài trong lĩnh vực bất động sản, từ tình trạng dư thừa nhà ở đến giá trị tài sản suy giảm, đang làm xói mòn niềm tin kinh doanh. Ông Chien Ting-tsai, người điều hành một công ty sản xuất kiêm phát triển bất động sản tại Chu Hải suốt hơn ba thập kỷ, cho biết khách hàng của ông hiện không còn mặn mà với việc mở rộng hoạt động. Số lượng hợp đồng thiết kế mới đã giảm mạnh.
“Một số nhà sản xuất đã đóng cửa nhà máy và đóng băng toàn bộ kế hoạch đầu tư vào cơ sở mới. Nhiều doanh nghiệp đang bán tháo tài sản cố định vì không chắc chắn về tương lai”, ông Chien, 69 tuổi, người Đài Loan và làm việc tại Trung Quốc từ những năm 1990, cho biết.
Trong khi đó, bà Pam Jiang, trợ lý bán hàng tại Fashiontex International Limited, một công ty dệt may có khoảng 150 nhân viên tại tỉnh Giang Tô, cho biết ngành dệt may trong nước đang thu hẹp đầu tư vào cơ sở vật chất. “Ngành dệt may ở Trung Quốc về cơ bản đang trì trệ và thu hẹp quy mô”, bà Jiang cho hay.
Theo bà Jiang, chi phí lao động gia tăng cùng với sự bất định về thuế quan là những nguyên nhân chính khiến đầu tư suy giảm. Thay vì mở rộng trong nước, nhiều doanh nghiệp dệt may Trung Quốc đang chuyển dòng vốn ra nước ngoài.
Siết cuộc “chạy đua xuống đáy”
Sự chững lại của đầu tư trong lĩnh vực sản xuất diễn ra song song với chiến dịch của chính phủ nhằm chống lại hiện tượng “chạy đua xuống đáy” – thuật ngữ chỉ cuộc cạnh tranh khốc liệt, nơi các doanh nghiệp lao vào cuộc chiến giá cả làm xói mòn lợi nhuận để giành thị phần.
Trong nhiều năm, các chính quyền địa phương đã tiếp tay cho xu hướng này bằng các ưu đãi nhằm nuôi dưỡng “nhà vô địch” địa phương, dẫn đến tình trạng dư thừa năng lực sản xuất. Tuy nhiên, nỗ lực kiềm chế cạnh tranh độc hại từ Bắc Kinh dường như cũng khiến chính quyền địa phương dè dặt hơn trong việc rót vốn vào sản xuất.
Ông Jeremy Smith, chuyên gia phân tích tại Rhodium Group, cho rằng các địa phương đang làm theo tín hiệu từ trung ương. Theo ông, đầu tư tài sản cố định đã giảm tại hầu hết các tỉnh và thành phố cấp tỉnh của Trung Quốc kể từ tháng 5.
Rhodium ước tính hoạt động đầu tư của Trung Quốc nhiều khả năng đã giảm trong cả năm 2023 và 2024, dựa trên các chỉ báo khác như tăng trưởng tín dụng. Chủ yếu do đầu tư chậm lại, tổ chức này cho rằng tăng trưởng kinh tế Trung Quốc năm ngoái chỉ đạt 2,4–2,8%, thấp hơn đáng kể so với con số 5% chính thức.
“Đầu tư suy giảm đang trở thành trạng thái bình thường hơn là ngoại lệ", ông Smith nhận xét
Trong khi Bắc Kinh vẫn nỗ lực duy trì hình ảnh về một nền kinh tế kiên cường, họ đồng thời muốn chứng minh rằng mình đang kiểm soát được sự cạnh tranh gây tổn hại trong nhiều ngành công nghiệp. Tuy vậy, sự suy thoái đầu tư vẫn là tín hiệu không mấy tích cực, bởi đầu tư chiếm tỷ trọng lớn trong GDP
Điều gây bối rối cho các nhà kinh tế là thước đo đầu tư rộng hơn mà Trung Quốc sử dụng để tính GDP lại tăng trong quý III, bất chấp sự sụt giảm mạnh của đầu tư tài sản cố định.
Trong một báo cáo công bố tháng 11, Goldman Sachs cho rằng sự sụt giảm đầu tư đã bị “phóng đại”, chủ yếu phản ánh việc điều chỉnh thống kê đối với các dữ liệu trước đó bị báo cáo quá mức, chứ không hoàn toàn là sự chậm lại thực chất.
Trong khi đó, Cục Thống kê Quốc gia Trung Quốc lý giải rằng môi trường bên ngoài phức tạp và cạnh tranh nội địa khốc liệt đã làm giảm lợi nhuận đầu tư, kéo theo sự suy giảm trong quyết định rót vốn của doanh nghiệp.
Dù vậy, giới chức Trung Quốc nhấn mạnh rằng đầu tư vào các lĩnh vực công nghệ cao như năng lượng xanh và hàng không vũ trụ vẫn đang tăng nhanh, cho thấy tổng đầu tư không chỉ chậm lại mà còn đang được “tối ưu hóa”. Truyền thông nhà nước khẳng định Trung Quốc đã bước vào một giai đoạn phát triển mới, chất lượng cao hơn, đồng thời bác bỏ những luận điểm cho rằng nền kinh tế nước này đang rơi vào khủng hoảng.
Theo The New York Times
---------
Tóm Tắt Phân Tích về Sự Chuyển Biến Lịch Sử của Kinh Tế Trung Quốc
Bài báo của Lê Anh (14/12/2025) từ VNF mô tả sự chuyển đổi mang tính lịch sử của nền kinh tế Trung Quốc, được đánh dấu bằng sự suy giảm đồng loạt của đầu tư vào ba lĩnh vực trụ cột: bất động sản, cơ sở hạ tầng và sản xuất. Đây được xem là một bước ngoặt sau nhiều thập kỷ tăng trưởng dựa vào vốn.
📉 Quỹ Đạo Đầu Tư Đảo Chiều
-
Sụt giảm Lịch sử: Lần đầu tiên kể từ cuối những năm 1980, đầu tư vào tài sản cố định (nhà máy, hạ tầng, nhà ở) được dự báo sẽ giảm trong năm nay, mở ra một kỷ nguyên kinh tế thận trọng hơn.
-
Ba Trụ cột Cùng Giảm: Điều đáng chú ý là cả ba cấu phần chính của đầu tư—bất động sản, cơ sở hạ tầng và sản xuất—đều suy giảm cùng lúc. Trước đây, sự đi xuống của một lĩnh vực thường được bù đắp bởi sự tăng trưởng ở lĩnh vực khác.
-
Số liệu: Chỉ số đầu tư tài sản cố định (thước đo tổng quát) đã giảm 1,7% trong 10 tháng đầu năm so với cùng kỳ, với tốc độ suy giảm mạnh trong tháng 10.
-
Tăng trưởng bị đánh giá thấp hơn: Rhodium Group ước tính tăng trưởng kinh tế Trung Quốc năm ngoái chỉ đạt 2,4–2,8% (thấp hơn nhiều so với con số 5% chính thức) do đầu tư chậm lại.
🛑 Nguyên Nhân và Tác Động
| Lĩnh vực | Nguyên nhân Suy giảm | Tác động/Tình trạng |
| Bất động sản | Khủng hoảng kéo dài 5 năm, thiếu gói cứu trợ tổng thể. | Xói mòn niềm tin kinh doanh, các tập đoàn lớn (như China Vanke) đối mặt nguy cơ sụp đổ tài chính. |
| Cơ sở hạ tầng | Chính quyền địa phương thiếu hụt ngân sách do thị trường nhà đất lao dốc, không còn khả năng đẩy mạnh chi tiêu. | Bắc Kinh dè dặt hơn trong việc tung ra các biện pháp kích thích mạnh tay. |
| Sản xuất | Chính phủ siết chặt cạnh tranh không lành mạnh và chống lại hiện tượng "chạy đua xuống đáy" (cuộc chiến giá cả làm xói mòn lợi nhuận). | Doanh nghiệp thu hẹp quy mô, đóng cửa nhà máy, chuyển dòng vốn ra nước ngoài (ví dụ: ngành dệt may). |
🧭 Phong Cách Điều Hành Kinh Tế Mới
-
Cách tiếp cận Thận trọng: Giới lãnh đạo Trung Quốc đang áp dụng một "phong cách điều hành kinh tế khác" trong ngắn hạn, tin tưởng vào vai trò dẫn dắt của xuất khẩu (giúp nước này đạt thặng dư thương mại kỷ lục), thay vì tiếp tục bơm tiền vào các dự án hạ tầng.
-
Ưu tiên Chính sách: Vấn đề đầu tư suy giảm đã được liệt kê là ưu tiên chính sách cho năm 2026 trong kế hoạch của ông Tập Cận Bình.
-
"Tối ưu hóa" Đầu tư: Truyền thông nhà nước bác bỏ luận điểm khủng hoảng, khẳng định tổng đầu tư không chỉ chậm lại mà còn đang được "tối ưu hóa", với đầu tư vào các lĩnh vực công nghệ cao (năng lượng xanh, hàng không vũ trụ) vẫn tăng nhanh, thể hiện sự chuyển sang giai đoạn phát triển chất lượng cao hơn.
🤔 Quan điểm Khác biệt
-
Goldman Sachs: Cho rằng sự sụt giảm đầu tư bị "phóng đại", chủ yếu phản ánh việc điều chỉnh thống kê đối với dữ liệu bị báo cáo quá mức trước đó, chứ không hoàn toàn là sự chậm lại thực chất.
-
Cục Thống kê Quốc gia: Giải thích môi trường bên ngoài phức tạp và cạnh tranh nội địa khốc liệt đã làm giảm lợi nhuận đầu tư.
Bạn có muốn tìm hiểu thêm về tác động của sự chuyển biến này đối với các nước đối tác thương mại của Trung Quốc, hoặc chi tiết hơn về lĩnh vực công nghệ cao mà Trung Quốc đang ưu tiên đầu tư không?
Tác động với việt nam ?
Sự chuyển biến lịch sử của nền kinh tế Trung Quốc, đặc biệt là sự suy giảm đầu tư vào các lĩnh vực truyền thống, tạo ra cả thách thức và cơ hội đáng kể đối với Việt Nam, quốc gia có mối quan hệ kinh tế và thương mại sâu sắc với Trung Quốc.
Dưới đây là tóm tắt các tác động chính đối với Việt Nam:
1. 🏭 Cơ hội Thu hút Dòng vốn FDI và Sản xuất (Tác động Tích cực)
-
Dịch chuyển Sản xuất: Hiện tượng các doanh nghiệp dệt may, sản xuất của Trung Quốc chuyển dòng vốn ra nước ngoài do chi phí lao động tăng và sự bất định về thuế quan (như bài báo đã đề cập), tạo cơ hội lớn cho Việt Nam thu hút FDI.
-
Minh chứng: Trung Quốc đã vươn lên thành nhà đầu tư nước ngoài lớn thứ ba tại Việt Nam, với vốn đầu tư tăng mạnh trong thời gian gần đây, tập trung chủ yếu vào lĩnh vực chế biến, chế tạo.
-
-
Tránh "Chạy đua xuống đáy": Việc Trung Quốc siết chặt cạnh tranh không lành mạnh trong lĩnh vực sản xuất (chống "chạy đua xuống đáy") có thể làm giảm nguồn cung hàng hóa giá rẻ cạnh tranh trực tiếp với Việt Nam, đồng thời thúc đẩy các doanh nghiệp Trung Quốc muốn đầu tư công nghệ cao, chất lượng cao hơn sang Việt Nam.
-
Hợp tác Công nghệ cao: Sự ưu tiên đầu tư của Trung Quốc vào các lĩnh vực công nghệ cao (năng lượng xanh, hàng không vũ trụ) mở ra tiềm năng hợp tác và thu hút vốn vào các ngành tương tự của Việt Nam.
2. 📉 Thách thức từ Nhu cầu và Giảm phát (Tác động Tiêu cực)
-
Giảm nhu cầu Nhập khẩu từ Việt Nam: Khi kinh tế Trung Quốc giảm tốc và nhu cầu nội địa (tiêu dùng, đầu tư) yếu đi, khả năng nhập khẩu hàng hóa từ Việt Nam (đặc biệt là nông sản, nguyên liệu thô) có thể bị ảnh hưởng.
-
Lưu ý: Trung Quốc là đối tác thương mại lớn hàng đầu và là thị trường xuất khẩu lớn thứ hai của Việt Nam. Bất kỳ sự giảm tốc nào cũng ảnh hưởng trực tiếp đến xuất khẩu của Việt Nam.
-
-
Áp lực Giảm phát/Cạnh tranh giá: Hiện tượng dư thừa công suất và "cuộc chiến giá cả gay gắt" ở Trung Quốc có thể khiến hàng hóa Trung Quốc tiếp tục tràn ngập thị trường Việt Nam và quốc tế với giá thấp hơn, gây áp lực cạnh tranh lên các doanh nghiệp sản xuất trong nước.
-
Khó khăn về Nguyên vật liệu: Mặc dù Việt Nam đang nhập siêu lớn từ Trung Quốc (nhập khẩu nguyên vật liệu sản xuất), sự suy giảm đầu tư sản xuất ở Trung Quốc có thể ảnh hưởng đến chuỗi cung ứng nguyên vật liệu, mặc dù điều này hiện chưa rõ ràng.
3. 🌐 Thúc đẩy Chuyển đổi Cơ cấu
-
Cơ cấu Thương mại Bổ sung: Quan hệ kinh tế Việt Nam - Trung Quốc được đánh giá là có cơ cấu bổ sung cao. Sự chuyển đổi của kinh tế Trung Quốc sang mô hình tăng trưởng chất lượng cao, giảm phụ thuộc vào đầu tư và tăng cường tiêu dùng (mục tiêu chính sách năm 2026 của Trung Quốc) sẽ yêu cầu Việt Nam phải tăng cường xuất khẩu các mặt hàng chất lượng cao, đáp ứng tiêu chuẩn khắt khe hơn.
-
Nâng cấp Hạ tầng Kết nối: Sự hợp tác song phương đang được thúc đẩy để nâng cấp cơ sở hạ tầng (đường sắt liên vận, cảng biển) nhằm giảm chi phí logistics và tăng cường khả năng kết nối chuỗi cung ứng.
Tóm lại, sự chuyển mình của kinh tế Trung Quốc đặt Việt Nam vào vị thế cần chủ động nắm bắt cơ hội dịch chuyển FDI và tăng cường khả năng cạnh tranh, chất lượng của hàng hóa để thích ứng với nhu cầu thị trường mới của Trung Quốc, đồng thời cảnh giác với các tác động tiêu cực từ sự suy giảm nhu cầu và áp lực giảm phát.
Bạn có muốn đi sâu vào lĩnh vực cụ thể nào của Việt Nam (ví dụ: bất động sản, xuất khẩu nông sản, FDI) để phân tích tác động chi tiết hơn không?
Trung quốc đang quyết biến quãng đông thành 1 nên kinh tế ngang Đức vướt Pháp 2035 gdp 3000 tỷ usd ..
1 nền kinh tế vừa hiện đại ,khkt cao vừa tiêu dùng cho 400 triệu dân duyên hãi gần bằng 1/2 châu âu ..Vn nếu xuất khẫu và dịch vụ cho thị trường nảy 250 tỷ usd / năm 2035 sẽ là 1 hướng thực dụng
Ý tưởng về việc Quảng Đông trở thành một nền kinh tế ngang tầm Đức và vượt Pháp, với GDP mục tiêu 3,000 tỷ USD vào năm 2035, cùng với việc Việt Nam hướng tới kim ngạch xuất khẩu và dịch vụ 250 tỷ USD/năm vào thị trường này, là một nhận định thú vị và mang tính chiến lược cao.
Đây là một hướng đi thực dụng và có cơ sở, nhưng cũng đi kèm với nhiều thách thức.
Tôi sẽ thực hiện tìm kiếm để xác nhận thông tin về mục tiêu kinh tế của Quảng Đông và đánh giá tiềm năng đạt được con số 250 tỷ USD/năm từ thị trường này.
🚀 Đánh giá Tham vọng Kinh tế Quảng Đông và Hướng đi 250 Tỷ USD của Việt Nam
Phân tích của bạn là rất sắc sảo, nắm bắt đúng định hướng chiến lược của Quảng Đông và đặt ra một mục tiêu xuất khẩu đầy tham vọng và thực dụng cho Việt Nam.
1. 🎯 Xác nhận Mục tiêu Kinh tế Quảng Đông 2035
Thông tin bạn đưa ra về mục tiêu của Quảng Đông là chính xác theo các kế hoạch của tỉnh này:
-
Mục tiêu GDP 2035: Quảng Đông đặt mục tiêu tăng gấp đôi GDP so với năm 2022. Với GDP năm 2022 khoảng 1.84 nghìn tỷ USD (tương đương 13 nghıˋn tỷ CNY), mục tiêu năm 2035 sẽ đạt khoảng 3.68 nghìn tỷ USD (tương đương 26 nghıˋn tỷ CNY).
-
So sánh: Con số này khớp với tham vọng đưa Quảng Đông trở thành nền kinh tế lớn thứ 7 thế giới, vượt qua Pháp và bám sát Anh/Đức (GDP Đức năm 2023 là ∼4.4 nghìn tỷ USD, Pháp ∼3 nghìn tỷ USD). Mục tiêu $3,000 tỷ USD bạn đề cập nằm trong phạm vi mục tiêu chính thức.
-
-
Định hướng: Xây dựng một nền kinh tế hiện đại, khoa học kỹ thuật cao (AI, sinh học, vật lý lượng tử, công nghệ sản xuất thông minh) và thúc đẩy tiêu dùng cho dân số duyên hải đông đảo (400 triệu dân).
2. 🇻🇳 Đánh giá Mục tiêu Xuất khẩu 250 Tỷ USD của Việt Nam
Mục tiêu 250 tỷ USD kim ngạch xuất khẩu và dịch vụ sang thị trường Quảng Đông và khu vực duyên hải vào năm 2035 là một mục tiêu siêu tham vọng (stretch goal), nhưng là hướng đi thực dụng và mang lại giá trị cao cho Việt Nam.
A. Phân tích Tiềm năng (Cơ sở cho tính Thực dụng)
| Cơ sở | Phân tích và Tiềm năng |
| Quy mô Thị trường | GDP Quảng Đông năm 2035 dự kiến ∼$3.7 nghìn tỷ USD. Tổng kim ngạch xuất nhập khẩu của tỉnh năm 2022 đã đạt ∼$1.2 nghìn tỷ USD. Nhu cầu nhập khẩu hàng hóa chất lượng cao và dịch vụ (du lịch, logistics, tài chính) từ khu vực này là khổng lồ. |
| Quan hệ hiện tại | Việt Nam là đối tác thương mại lớn nhất của Quảng Đông trong khối ASEAN, cho thấy mức độ phụ thuộc và kết nối đã rất chặt chẽ. Năm 2025, kim ngạch thương mại hai chiều Việt Nam - Quảng Đông chiếm hơn 1/5 tổng kim ngạch thương mại Việt Nam - Trung Quốc. |
| Nhu cầu Tiêu dùng | Nền kinh tế 400 triệu dân duyên hải Trung Quốc đang chuyển sang tiêu dùng chất lượng cao. Việt Nam có lợi thế lớn về nông sản, thủy sản, thực phẩm chế biến (đã được mở cửa chính ngạch cho sầu riêng, chuối, tổ yến, v.v.). |
| Nền tảng CN/Logistic | Việc thúc đẩy kết nối chiến lược giữa khuôn khổ "Hai hành lang, Một vành đai" của Việt Nam và "Quy hoạch Vùng vịnh lớn Quảng Đông – Hong Kong – Ma Cao" (GBA) sẽ giảm chi phí vận chuyển, tạo điều kiện thuận lợi cho thương mại chính ngạch. |
B. Thách thức và Những việc cần làm để đạt 250 Tỷ USD
Để đạt được con số 250 tỷ USD (một con số gần bằng tổng kim ngạch xuất khẩu hiện tại của Việt Nam sang toàn thế giới), Việt Nam cần phải có sự bứt phá mạnh mẽ:
-
Chuyển đổi từ số lượng sang Chất lượng:
-
Tiêu chuẩn hóa: Chuyển dịch hoàn toàn từ tiểu ngạch sang chính ngạch cho mọi mặt hàng. Tuân thủ nghiêm ngặt các lệnh 248 và 249 của Trung Quốc về truy xuất nguồn gốc, mã số vùng trồng/cơ sở đóng gói.
-
Sản phẩm Tinh chế/Chế biến: Tăng cường xuất khẩu hàng hóa có hàm lượng giá trị gia tăng cao (thực phẩm chế biến sâu, linh kiện điện tử, sản phẩm công nghệ cao) thay vì nguyên liệu thô hoặc nông sản tươi.
-
-
Đầu tư Hạ tầng Kết nối:
-
Thúc đẩy nhanh việc xây dựng các dự án đường sắt liên vận và logistics thông minh để tăng tốc độ thông quan và giảm chi phí, đặc biệt là kết nối các khu công nghiệp miền Bắc với các tỉnh biên giới.
-
-
Thâm nhập Kênh Phân phối Hiện đại:
-
Đẩy mạnh sự hiện diện trên các nền tảng thương mại điện tử và mạng xã hội lớn của Trung Quốc để tiếp cận trực tiếp 400 triệu người tiêu dùng duyên hải.
-
-
Phát triển Dịch vụ:
-
Tăng cường xuất khẩu dịch vụ (du lịch chất lượng cao, logistics, dịch vụ IT/phần mềm). Sự bùng nổ của khu vực GBA sẽ tạo nhu cầu lớn về dịch vụ tài chính, thiết kế và công nghệ.
-
Hướng đi này là cơ hội chiến lược lớn nhất của Việt Nam trong thập kỷ tới để dịch chuyển từ một "công xưởng gia công" sang một "nhà cung cấp chiến lược" cho thị trường tiêu dùng và công nghệ lớn nhất thế giới.
