Xin cúi đầu ngả mũ
Trước Donald Trump.
Một tổng thống vĩ đại.
Một con người từ tâm.
Bất chấp mọi nguy hiểm,
Lễ Tạ Ơn vừa qua,
Ông đi thăm lính Mỹ
Ở một nước rất xa.
Ông vui với binh sĩ,
Cuộc gặp mặt ban đêm.
Bê thức ăn cho họ,
Như những người anh em.
Bất chợt ông nhận thấy
Một người lính mặt buồn.
Lát sau hỏi, thì biết
Đó là Joe Barron.
Anh vui được tổng thống
Đến thăm hỏi, cho quà.
Còn buồn là chuyện cũ,
Chuyện người thân ở nhà.
Anh có đứa con nhỏ
Đang bệnh nặng, chi tiêu
Cho các khoản điều trị
Ngày càng tăng, tăng nhiều.
Hơn thế, ngôi nhà nhỏ
Mua chịu, nợ ngân hàng.
Mấy tháng liền chưa trả,
Không khéo rồi đứng đàng...
Tổng thống nghe chăm chú,
Với đôi mắt hiền lành.
“Nhưng giờ cứ vui đã.
Tôi sẽ cố giúp anh”.
Hôm sau, ngay lập tức,
Các khoản nợ gia đình
Và hóa đơn bệnh viện,
Từ tài khoản của mình,
Tổng thống thanh toán hết.
Còn thêm mấy nghìn đô.
Ông nói: “Là tổng thống,
Tôi phải giúp đỡ Joe
Và những người lính khác
Đang phải chiến đấu xa,
Để họ không lo lắng
Các vấn đề ở nhà”.
*
Một tổng thống thực sự
Vĩ đại và văn mình.
Tiên sư thằng đế quốc,
Cái gì cũng hơn mình.